1. Nhờ bộc lộ năng khiếu từ sớm, cô gái nhỏ Britney đến từ
Kentwood, La. có cơ hội tham gia Mickey Mouse Club vào năm
11 tuổi
Mickey Mouse Club được xem là chương trình đào tạo ra các tài năng nhí trong lĩnh vực giải
trí. Bao gồm: Tập nhảy chuyên nghiệp, học hát, diễn xuất, thu âm và cả các lớp
học văn hóa. Các thành viên được chia thành nhiều nhóm nhỏ. Mỗi nhóm nhỏ cùng
dùng chung phòng thay đồ. Christina Aguilera và tôi bé hơn các thành viên khác
nên vào cùng một nhóm. Thời điểm ấy, chúng tôi rất ngưỡng mộ những thành viên lớn
hơn: Keri Russell, Ryan Gosling và Tony Lucca. Những người hùng điển trai trong đôi mắt công
chúa Spears bé nhỏ. Tôi nhanh chóng thân thiết với chàng trai tên Justin
Timberlake.
Tham gia Mickey Mouse Club là giấc mơ lớn của một đứa trẻ. Không chỉ là niềm
vui, đó còn là sự kinh ngạc. Nhưng bước vào Mickey Mouse Club còn có cả sự cam
go. Chúng tôi tập vũ đạo một ngày ba mươi lần, cố gắng thực hiện mỗi động tác
thật hoàn hảo.
Một buổi tối nọ, chúng tôi chơi trò
“Thật hay Thách” trước khi ngủ. Một ai đó thách Justin hôn tôi. Anh ấy cúi xuống
hôn tôi trong lúc bài hát của Janet Jackson vang lên đâu đó.
Khi chương trình Mickey Mouse Club kết thúc được một năm
sáu tháng... Tôi quyết định quay về Kentwood. Một phần nung nấu quyết tâm thực
hiện giấc mơ đời mình, một phần muốn sống cuộc đời bình dị tại Louisiana. Trong
phút giây nào đó, tôi để sự bình dị chiến thắng bản thân mình.
Tôi trở lại trường trung học sau khi
về lại quê nhà, sống cuộc đời của một cô gái “bình thường” trong gia đình.
Từ năm học lớp 8, gia đình tôi có những
phút giây thư giãn lạ kì. Mẹ thường lái xe hai giờ đồng hồ đưa tôi từ Kentwood
đến Biloxi, Mississippi. Ở đó, chúng tôi uống một ly Daiquiris. Chúng tôi đặt
tên cho thứ cocktail mình dùng là “Toddies”. Tôi thích việc thỉnh thoảng uống
rượu cùng mẹ. Cách chúng tôi thưởng thức thức uống có cồn không giống bố. Càng
uống nhiều rượu, ông sẽ càng suy sụp và lặng im. Tôi và mẹ không như thế. Chúng
tôi hạnh phúc, hào hứng và ngập tràn xúc cảm phiêu lưu.
Đó là khoảng thời gian bình yên nhất
trong đời tôi. Quê nhà yên bình, vũ hội vui nhộn, những buổi lái xe vòng quanh
thị trấn nhỏ, đến rạp chiếu phim...
Nỗi nhớ sân khấu dần khơi lên trong
cô gái nhỏ. Mẹ tôi liên lạc với Larry Rudolph. Ông là người chúng tôi biết đến
khi tham gia vào buổi tuyển chọn tài năng. Mẹ thường gọi điện cho Larry để tham
vấn bước đi vào ngành công nghiệp giải trí. Larry đề nghị tôi thu một bản demo.
Ông có trong tay bài hát mà Toni Braxton vừa loại bỏ khỏi album thứ hai của cô ấy.
Tôi có thể dùng bài hát này tiếp cận hãng đĩa.
Larry đưa tôi đi khắp New York. Tôi
bước vào những căn phòng ngồi đầy các giám đốc điều hành hãng đĩa và hát I Have Nothing của Whitney Houston. Những
người đàn ông mặc Âu phục dò xét tôi từng chút một. Còn tôi diện chiếc váy ngắn,
mang đôi giày cao gót vẫn ngân nga hát.
Cuối cùng, tôi nhận được cái gật đầu
từ hãng đĩa Jive Records ở tuổi mười lăm. Những người trong hãng đĩa muốn tôi đến
phòng thu ngay lập tức.
Tôi làm việc nhiều giờ liền không mệt
mỏi. Tinh thần của tôi luôn ở mức cao độ. Nhiều ngày liền, những người thân
không nghe tin tức gì từ tôi. Tôi luôn nán lại phòng thu lâu nhất có thể. Nếu
ai đó muốn rời đi, tôi sẽ bảo bằng: “Tôi cảm thấy bản thu chưa hoàn hảo.”
Khi các bản thu hoàn thành, có người
hỏi tôi: “Em còn có khả năng nào khác nữa không? Em muốn thử vài động tác vũ đạo
chứ?”
Tôi đáp: “Chính nó. Em có thể làm được!”
2. Sau thành công kỷ lục từ hai album ...Baby One More Time (1999) và
Oops!...I Did It Again (2000). Britney trình diễn trên sân khấu MTV Video Music
Awards 2001 để quảng bá cho album thứ ba Britney.
Tôi muốn trình diễn bài I’m a Slave 4 U với điểm nhấn là chú
trăn khổng lồ. Nó đã trở thành khoảnh khắc lịch sử của lễ trao giải VMAs. Tôi
trình diễn rất tự tin, nhưng thực chất bên trong sợ chết khiếp.
Tôi chỉ biết nhìn xuống đầy bất an.
Tôi sợ rằng nếu ánh nhìn chạm vào mắt con trăn, nó có thể giết chết mình.
Giọng nói trong đầu tôi liên tục
vang lên trấn an: “Cứ trình diễn thôi, chỉ cần di chuyển và biểu diễn.” Trong một
khoảnh khắc, con trăn đưa đầu đến gần mặt tôi rít lên mà chẳng ai biết.
Tôi suy nghĩ một cách nghiêm túc xử
lý tình huống, trong lúc lưỡi con trăn chết tiệt vẫn thè ra trước mặt. Phải,
đây là điều tôi muốn làm. Tạ ơn Chúa, cuối cùng cũng đến đoạn tôi trao trả nó.
3. Trong lúc thu âm album Britney vào năm 2001, Britney cũng bấm máy bộ
phim Crossroads vào năm 2002 kể câu chuyện về những đứa trẻ mới lớn trên con đường
thực hiện ước mơ.
Với tôi, việc đóng phim không dễ
dàng chút nào. Tôi không lo lắng về các cộng sự trong nhóm sản xuất. Tôi quan
tâm nhiều hơn đến khả năng nhập vai của mình. Tôi nghĩ bản thân mình biết kỹ
năng diễn xuất nhưng không biết cách thoát khỏi vai diễn. Tôi như trở thành con
người khác trong quá trình quay phim. Một số diễn viên nhận thức được việc ứng
dụng kỹ năng diễn xuất và họ nhận thức được đâu là phim, đâu là đời thật. Riêng
tôi lại không tách biệt được.
Cuối cùng tôi ảnh hưởng nhân vật ra
tận đời thật. Từ cách đi đứng đến giao tiếp. Tôi biến thành người khác suốt nhiều
tháng quay hình Crossroads. Đến nay, nếu những cô bạn cùng tham gia phim năm ấy
nghĩ rằng tôi thật kỳ quặc thì rõ ràng họ đã đúng.
Bộ phim là điểm khởi đầu và dường
như là điểm kết thúc sự nghiệp diễn xuất. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm về điều đó. Tôi
được mời tham gia dự án phim Notebook
trước khi Rachel McAdams thay thế. Tôi rất vui nếu được làm việc cùng Ryan
Gosling sau nhiều năm rời Mickey Mouse
Club. Nhưng tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi từ chối vai diễn. Nếu nhận lời
tham gia bộ phim, thay vì thu âm album In
The Zone, tôi sẽ đa nhân cách thành một cô gái thừa kế vào những năm 1940 rất
lâu sau nữa.
Tôi hiểu diễn viên phải đối mặt với
những điều tương tự bản thân mình. Sống cuộc đời mình một nửa, san sẻ nửa còn lại
cho các nhân cách hư cấu khác thật đáng sợ. Có thể sau nhiều năm, chúng ta chẳng
còn biết đâu là đời, đâu là vai diễn.
4. Năm 2008, Britney chào đón sự ra đời của hai con trai cùng người chồng
thứ hai Kevin Federline. Cô trở thành mục tiêu hàng đầu của các tay săn ảnh và
là gương mặt ăn khách trên các trang tin lá cải. Sau khi vào trại tâm thần vào
tháng 2 cùng năm, tòa án trói buộc Britney vào quyền bảo hộ. Trao cho bố
Britney cùng luật sư kiểm soát tài chính và cuộc đời cô trong suốt 13 năm. Thời
gian trong quyền bảo hộ, Britney thu âm 4 album thành công, thu về 138 Triệu
USD suốt bốn năm hoạt động. Tuy nhiên, phía sau hậu trường là tháng ngày cay đắng
của Britney...
Tôi lớn lên với những cái trừng mắt.
Thuở thiếu niên của tôi trải qua nhiều ánh nhìn dò xét, những lời khiếm nhã
bình phẩm về cơ thể. Cạo đầu và chống trả là cách tôi phản kháng cho bản thân
mình. Những giờ đây, quyền bảo hộ trói tôi vào thế giam cầm. Tôi phải nuôi tóc
dài, tích cực giảm cân, ngủ sớm và bị ép uống tất cả thể loại thuốc không rõ
nguồn gốc.
Thật tồi tệ khi báo chí chỉ trích cơ
thể của mình. Nhưng bố tôi dường như tổn thương hơn cả tôi. Ông liên tục nhồi
nhét vào đầu tôi rằng tôi quá béo ị và phải giảm cân bằng mọi cách.
Tôi có thể trở thành người hữu ích
trong việc sáng tạo nhưng trái tim tôi đã héo úa. Niềm ca hát, nhảy múa trong
tôi cũng hóa thành trò đùa rẻ tiền.
Cảm thấy mình tệ hại là trạng thái
khiến tâm hồn cô gái nhỏ trong tôi đau đớn. Bố tôi đã luôn ném điều tiêu cực ấy
vào tôi khi còn nhỏ và khi tôi thành công rực rỡ, ông vẫn nhẫn tâm tiếp tục làm
điều ấy.
Tôi trở thành một cỗ máy, một cô bé
người máy. Tôi trở nên ấu trĩ đến mức dần đánh rơi bản thân mình.
Quyền bảo hộ tước đi tư cách trở
thành một người phụ nữ. Nó biến tôi thành đứa trẻ vô tri, một con rối trên sân
khấu. Âm nhạc luôn chảy trong tôi nhưng họ - những con người độc ác đã cướp đi
tất cả.
Nếu họ để yên, tôi có thể sống đúng
theo trái tim mình và thoát khỏi mọi vấn đề một cách đúng đắn.
Mười ba năm trôi qua, tôi chỉ còn là
cái bóng của chính mình. Bây giờ, tôi phát ốm lên khi nghĩ về việc người bố quý
hóa cùng cộng sự đã bóc lột cơ thể và cướp đoạt tài sản suốt nhiều năm ròng rã.
Có bao nhiêu nam nghệ sĩ đã phá sản
vì đánh bạc ngoài kia. Bao nhiêu người lạm dụng chất kích thích hay có vấn đề về
thần kinh. Không ai được phép tước đoạt cơ thể và tài sản của họ. Tôi không xứng
đáng bị gia đình đối xử như một nô lệ.
Nghĩ xem: Tôi đạt được nhiều thành tựu
trong khoảng thời gian họ cho rằng tôi không thể tự chăm sóc bản thân.
Nực cười thay, tôi giành được nhiều
giải thưởng trong lúc những con người tồi tệ cho rằng tôi mất kiểm soát đến mức
phải nhờ đến gia đình bảo hộ ư?
Tôi dừng lại, chiêm nghiệm về điều
đó rất lâu. Thực tế, chúng chẳng buồn cười chút nào.
Thật khó giải thích việc bên trong
tôi có thể biến chuyển nhân cách rất nhanh từ một cô bé, một cô cô gái trưởng
thành và một người phụ nữ. Họ đã cướp đi tự do và khiến tôi trở thành như vậy.
Tôi không biết làm thế nào cư xử như một người phụ nữ vì cách họ cư xử. Vì thế,
bản thể phụ nữ rút lui vào bên bên trong để cô bé ngơ ngác bước ra hành xử. Thế
giới xung quanh không cho nhân cách phụ nữ của tôi xuất hiện. Họ không cho tôi
được phép lớn.
Người phụ nữ trong tôi bị chôn vùi từ
lâu. Họ muốn tôi hoang dại trên sân khấu và trở thành người máy vô tri suốt thời
gian còn lại. Những điều bí ẩn về cuộc sống tươi đẹp bị tước dần khỏi tay tôi.
Sự buông thả, khám phá bị cho là tội lỗi chính là điều tạo nên mỗi con người. Họ
phá hỏng tất cả sự đặc biệt và đó là mồ chôn khả năng sáng tạo của tôi với tư
cách nghệ sĩ.
5. Ngày 23 tháng 6 năm 2021, Britney đứng trước tòa án, công khai xin thẩm
phán chấm dứt quyền bảo hộ. Vào tháng 9, bố cô bị đình chỉ quyền giám hộ và tất
cả xiềng xích về quyền bảo hộ chấm dứt hai tháng sau đó.
Tôi mất nhiều thời gian mới đủ dũng
cảm kể sự thật câu chuyện đời mình. Tôi hy vọng, câu chuyện của mình có thể
truyền cảm hứng và chạm đến trái tim nhiều người. Từ khoảnh khắc trở lại tự do,
tôi phải xây dựng nhân cách một Britney mới. Con người thật sự của tôi khá rụt
rè nhưng dễ mến. Và giờ đây, tôi trở nên mạnh mẽ và tự tin. Một người phụ nữ thật
sự.
Trích sách "Người Phụ Nữ Trong Tôi" của
Britney Spears
Bản quyền © 2023 của Britney Jean
Spears.
Dịch bởi Ray Đoàn Huy
