Post Top Ad

Your Ad Spot

#RayDoanHuy: Truyện dịch "Đậu Đũa Kết Tủa Tình Yêu" - Chapter 1

Ray Đoàn Huy dịch theo nguyên tác “This Love Doesn't Have Long Beans” của Ninepinta

01

“Chào mừng quý khách đến với nhà hàng, chúng tôi sẵn sàng phục vụ mọi thứ trừ món đậu đũa.”

Đọc bảng lời chào, Plawan khẽ bối rối. Cậu đang đứng trước ngôi nhà nhỏ nằm lọt thỏm trong con hẻm thuộc khu Ari. Nhà hàng trông không khác mấy ngôi nhà bình thường dù có tận hai tầng. Bãi đậu xe phía trước khá rộng, đủ để bốn chiếc ô tô lấp đầy. Nhưng chuyện đó không mấy quan trọng, vì Plawan không đi xe đến.

Nhà hàng phục vụ theo phong cách “Chef's table,” người ta hay gọi nôm na bằng cái tên “Bữa tiệc của bếp trưởng” hay “Bữa tiệc của những người sành ăn.” Nơi đây không có thực đơn như nơi khác, họ phục vụ món ăn theo yêu cầu thực khách. Plawan thay đổi sắc mặt khi nhìn vào tờ thông tin mà nhân viên nhà hàng đưa ra trước mắt. Người nhân viên có gương mặt thân thiện, sẵn sàng giải thích mọi thắc mắc về cách thức nhà hàng phục vụ. Anh ấy không có lỗi. Chỉ là, hai tai Plawan nóng ran khi nhìn bảng giá 3.000 Baht. Chi phí đắt hơn gấp 100 lần món húng tây xào Plawan thường ăn.

“Chào anh, tôi là Kluea. Anh muốn vào nhà hàng ngay hay muốn hoàn thành công việc ở đây trước?”

Người thanh niên có gương mặt nhẵn nhụi, đeo cặp kính tròn lên tiếng hỏi Plawan. Lời nói không mấy trôi chảy vì còn bận tiếp chuyện với P'Eed. Ông ấy là chủ công ty mà Plawan đang cộng tác. Nếu không vì công việc, không đời nào Plawan dốc túi một cách phí phạm cho một bữa ăn đắt tiền đến choáng ngợp.

Plawan đáp lại người thanh niên, rằng anh chỉ đánh giá nhà hàng và chụp một số ảnh. Tuy nhiên, quý ông P’Eed bổ sung thêm khá nhiều thông tin không mấy hữu ích với tôi. Ông ấy muốn tôi tận hưởng chiếc bàn ăn trứ danh của đầu bếp nhà hàng, sau đó mới tiếp tục hoàn thành công việc. Người thanh niên nhẵn nhụi khẽ lắc đầu khi câu hỏi anh ta đưa ra không nhận được lời đáp rõ ràng.

“Không sao cả, tôi đợi vậy!”

“Tôi nghĩ vào trong sẽ thoải mái hơn.”

Plawan có chút sững người khi trông thấy cái lắc đầu. Đầu bếp Kluea xuất hiện với chiếc thẻ ghi rõ chức vụ đeo trên cổ. Anh mỉm cười, để lộ hàm răng trắng sáng, rồi dẫn đường qua lối tắt vào thẳng bên trong. Nơi đây có lối kiến trúc tương tự nhà hàng của người Nhật với tường, sàn được lau chùi bóng loáng. Nhà hàng tạo cảm giác dễ chịu vì được bài trí nội thất như ở nhà.

“Mời vào!”

Đầu bếp Kluea mời Plawan ngồi vào chiếc bàn cạnh cửa sổ. Góc nhìn này hướng ra khu vườn nhỏ xinh xắn, phía xa là tòa nhà cao chọc trời. Plawan ngạc nhiên trước cảnh đẹp giản dị trước mắt. Anh chìm trong cảm giác huyền ảo cho đến khi tiếng nước chảy đánh thức. Người đầu bếp rót nước như nghi thức lịch thiệp chuẩn bị cho bữa ăn thịnh soạn.

“Tôi xin phép giới thiệu lại lần nữa.”

Đầu bếp Klua không quên nở nụ cười khi nói. Đôi mắt anh nheo lại, ẩn sau cặp kính tròn thân thiện. Tin chắc, ai nhìn vào đôi mắt ấy cũng cảm thấy dễ chịu.

“Trước đây, nhà hàng chúng tôi được thành lập bởi đầu bếp Aob-Uea. Hay còn được gọi bằng tên thân mật, Aob.”

Anh chàng đầu bếp đặt một tờ rơi nhỏ lên bàn. Tờ rơi in hình người đàn ông mặc áo sơ mi tối màu, đội mũ đầu bếp. Anh ấy tạo dáng cùng chiếc xẻng làm bếp, cười tươi nhìn ống kính.”

“Đây là đầu bếp Aob.”

Plawan chưa từng gặp đầu bếp Aob, nhưng cậu biết rõ anh chàng đầu bếp này. Aod là đầu bếp nổi tiếng, có sức ảnh hưởng từ chuyên môn đến lĩnh vực giải trí. Anh từng là ban giám khảo chương trình truyền hình nấu ăn, nổi tiếng với tính cách quyết liệt, cầu toàn. Ngoài ra, Aod còn rất nghiêm túc và chỉn chu.

Aod từng gây tranh cãi với một đoạn quay hình lan truyền từ chương trình truyền hình thực tế trên. Trong đoạn quay hình, Aod nếm thử món tráng miệng của thí sinh. Sau khi nhấm nháp, anh nhổ mọi thứ vào thùng rác. Thí sinh đã nướng món ăn quá chín. Đoạn cắt từ chương trình lan truyền trên mạng xã hội và cái tên Aod trở thành đại diện cho sự cầu toàn. Anh ấy trúng nhiều hợp đồng quảng cáo. Đặc biệt là các sản phẩm đòi hỏi tiêu chuẩn cao. Sự tiêu chuẩn từng cản trở tư duy mua hàng của các thượng đến trước khi Aod phá vỡ nguyên tắc.

“Hôm nay có đầu bếp Aod không?”

Plawan hỏi trong tâm trạng bất an. Cậu lo lắng, Aod sẽ đuổi cổ mình ra khỏi nhà hàng, vì kỹ năng cầm dao nĩa không đúng quy chuẩn. Plawan là người mẫu, thỉnh thoảng cậu đóng vai quần chúng trong vài bộ phim. Plawan không muốn bản thân trở thành người thiếu thanh lịch trong mắt ai đó. Gượm đã… sẽ không còn ai dám mời Plawan làm MC nếu tin tức không hay bị đồn ra ngoài.

“Đầu bếp của chúng tôi sẽ đích thân giới thiệu món chính trong bữa ăn.”

Kluea tươi cười. Hẳn anh đang nghĩ Plawan muốn gặp vị đầu bếp nổi tiếng. Plawan không muốn gặp. Nếu ông P’Eed không mời bữa ăn miễn phí này, kèm theo 2.000 Bath thù lao, thì không đời nào Plawan đặt chân đến đây. Cho dù nơi đây có thể chế biến ra món húng tây ngon đến đâu, Plawan cũng không muốn dùng thử.

“Đầu bếp Aob của chúng tôi không thích món đậu đũa hay húng tây. Hai nguyên liệu này không có lỗi. Chỉ là, chúng ta có quyền chọn lựa món ăn phù hợp dưới vai trò thực khách. Nhà hàng chúng tôi được đầu bếp Aob xây dựng dựa trên hương vị cảm quan cá nhân để các thực khách có trải nghiệm tốt nhất.”

Đầu bếp Klue kết thúc bài giói thiệu bằng một nụ cười tươi.

“Tôi hy vọng cậu hài lòng với bữa ăn mang tính đột phá này.”

Klue rời đi nhanh chóng, để lại Plawan làm bạn cùng thức uống và món khai vị. Theo lời Klue, bữa ăn khởi động bằng hỗn hợp nước ép hoa Đậu Biếc. Thức uống ban đầu có màu tím sẫm, sau khi ép cùng chanh sẽ cho ra màu đỏ. Nước sốt Miang Khan Kua đi kèm món khai vị sẽ kích thích vị giác người ăn bằng cảm giác chua nhẹ nơi rìa lưỡi.

Plawan là thực khách duy nhất trong nhà hàng. Hôm nay, cậu có buổi chụp ảnh vào buổi tối nên đặt chỗ khá muộn. Phải đến 8 giờ, Plawan mới đặt chân đến nhà hàng. Thời điểm này, các vị khách dùng bữa đã lần lượt rời đi.

Plawan thưởng thức lần lượt tám món ăn được bài trí trên đĩa. Bất chợt, có tiếng chân phát ra sau bếp. Âm thanh phát ra rất khác, có vẻ đế giày nện xuống sàn gỗ bóng loáng mạnh hơn bình thường, hệt như tiếng vọng lại từ hành lang tòa nhà cao tầng. Thời gian như nhảy múa theo âm nhạc phát ra trong nhà hàng. Cảm giác này khiến Plawan cảm thấy hồi hộp đến lạ. Plawan ngước lên. Trước mặt cậu hiển nhiên không phải là đầu bếp Kluea.

“Chào cậu, tôi là đầu bếp Aob.”

Dù biết Aob là người mẫu, cao 1m8 nhưng Plawan vẫn thấy vị đầu bếp cao hơn cậu rất nhiều. Qua đôi mắt Plawan, đầu bếp Aob xuất hiện trong bộ đồng phục trắng, đội mũ gọn gàng. Plawan bị thu hút trước đường viền hàm dưới của Aob kéo dài thẳng tắp đến chiếc cằm nhọn. Anh có bộ râu cắt tỉa cẩn thận trông rất mượt mà, gương mặt cân đối với đôi môi mỏng đang mỉm cười điềm tĩnh dưới chiếc mũi cao, lướt lên phía trên là đôi mắt lấp lánh vị ấm áp. Với những gì đang có, đầu bếp Aob dễ dàng trở thành cái tên hàng đầu được mời vào các chương trình liên quan đến ẩm thực.

“Món này được gọi là húng tây xào.”

Khóe môi đầu bếp Aob hơi nhếch lên như mỉm cười. Dĩ nhiên hành động đó không hàm ý chế giễu hay trêu chọc. Plawan nhìn vào món ăn. Cậu không thể phân biệt đó là húng tây hay cải thìa. Nhưng món ăn bỗng dưng cuốn hút đến lạ. Giọng nói vị đầu bếp trình bày về món ăn hệt như người nghệ sĩ đang chìm đắm vào tác phẩm nghê thuật vừa tạo ra. Ánh nhìn Plawan không rời nhân vật vừa xuất hiện trước mắt, đến mức cậu chỉ kịp tỉnh giấc sau tiếng hắng giọng. Plawan trở về thực tại, lâng lâng cùng món ăn mang vẻ đẹp siêu thực trước mặt.

“Trên bàn ăn là thực đơn kết hợp từ chín loại nguyên liệu cùng với cây húng tây. Chúng ta có ba loại vịt quay khác nhau trong món vịt xào. Đây là cá tuyết ăn kèm xốt chế biến từ gân sò điệp xào. Kế tiếp có bào ngư nướng cay, tôm hùm xào, thịt bò Wagyu A5 Nhật Bản hun khói, gà nấu theo kỹ thuật Sous Vide Hải Nam và càng cua Hoàng Đế Taraba đậm đà. Như đã giới thiệu, tất cả đều đi kèm nguyên liệu chính là cây Húng tây.”

Bàn tay trắng, sạch sẽ hoàn hảo với gấu áo gấp gọn gàng lướt qua những dòng chữ in trên tấm thiếp. Dù đã dùng qua tám món ăn, bụng Plawan vẫn réo lên cuồng nhiệt. Đối với cậu trai phát cuồng húng tây, thật khó kiềm chế trước món húng tây xào đang nghi ngút trước mặt.

“Xin mời quý khách nếm thử.”

Aob vẫn say sưa kể câu chuyện nguyên liệu. Plawan dùng món đầu tiên, bất chấp vị đầu bếp còn ở đó. Plawan nếm món vịt quay, món ăn giòn tan trong miệng tạo nên xúc cảm khó tả. Plawan suýt khóc khi cảm giác hưng phấn của vị giác được đẩy đến cao trào.

“Ôiiiii!”

Tiếng hắng nhẹ từ vị đầu bếp khiến Plawan ngượng ngùng kiềm chế cảm xúc. Vẻ mặt Aob vẫn điềm nhiên, tiếp tục bài thuyết trình một cách rành mạch, hùng hồn đến mức xuất thần. Đôi mắt Plawan vô tình hướng ánh nhìn vào gương mặt đầu bếp Aob. Cảm giác kỳ lạ khiến cậu khựng lại.

Tim Plawan đập nhanh dần.

Plawan không thể lừa dối bản thân. Tim cậu thình thịch trong lồng ngực đến mức run rẩy khi nhìn đầu bếp Aob. Mọi thứ xung quanh đều lạ lẫm. Nhưng có loại ma thuật nào đó buộc Plawan không thể cưỡng lại cảm giác dâng trào.

“Chúc quý khách ngon miệng.”

Chàng trai trong trang phục đầu bếp cúi chào. Đến phút cuối, Aob mới nhận ra lý do của loạt phản ứng kỳ lạ đến từ thực khách trước mặt. Cậu chàng thực khách lạ hẳn là tín đồ của món húng tây xào. Plawan có thể ăn món húng tây xào mọi lúc, mọi nơi. PCậu không bận tậm Húng tây được xào với nguyên liệu nào. Chỉ cần đó là Húng tây xào.

Và ngay lúc này, cả cơ thể đầu bếp Aob ám mùi húng tây!

Plawan khẽ đưa tay chạm vào ngực trái, chưa có người đàn ông nào khiến cậu lay động đến mức khó kiềm chế cảm xúc. Plawan muốn đến nhà hàng mỗi ngày, dùng món húng tây và có thể hít hà cơ thể vị đầu bếp có vẻ ngoài kiêu hãnh đó.

Điện thoại Plawan khe khẽ báo tin nhắn.

Plawan đọc tin nhắn công ty. Công ty muốn biết thức ăn nhà hàng thế nào, có xứng đáng với số tiền đắt đỏ kia không. Plawan định tắt máy cho vào túi, nhưng hàng loạt tin nhắn nối tiếp hiện lên. Lồng ngực bên trái Plawan như muốn nổ tung ra khi đọc đến dòng tin có vẻ như quan trọng nhất:

Cậu đã gặp đầu bếp Aob chưa?

Hãy khiến gã đầu bếp yêu cậu. Đó là nhiệm vụ.

Còn tiếp

Post Top Ad

Your Ad Spot

Trang