Post Top Ad

Your Ad Spot

#RayDoanHuy: Truyện ngắn "Học Thuyết Của Thiên Thần"

Theo bạn, điểm gì trên cơ thể của một người đàn ông sẽ làm người phụ nữ thu hút nhất? Đó chính là cái lưng. Thật là kết quả bất ngờ đúng không nào? Đối với cô, bộ phận của người đàn ông tỏa ra sức thu hút mạnh nhất đó chính là cái lưng của họ. Một cái lưng rộng, dài, được phủ lên chiếc áo shirt phẳng phiu, chỉn chu, nghiêm túc, sẽ là người đàn ông mà cô chọn làm người yêu của mình. Nghe có vẻ hơi điên rồ. Tuy nhiên, theo một nghiên cứu, người có cái lưng cô miêu tả sẽ là chỗ dựa tốt nhất cho chúng ta. Nhất là họ sẽ không lăng nhăng phía sau lưng bạn.

Cô - một cô gái có vẻ ngoài quyến rũ, thừa sức gợi tình bất kì anh chàng nào mà cô chọn làm mục tiêu. Một cô nàng quyến rũ, cộng với công việc là một stylist nổi tiếng gần như là sự lựa chọn hoàn hảo cho mọi đàn ông.. Đàn ông thì ai chẳng muốn người đi bên cạnh mình vừa đẹp, lại vừa biết cách ăn mặc nổi bật cơ chứ? Thực tế, cô yêu công việc của mình. Bạn sẽ không thể nào làm một việc được bền bỉ nếu bạn không yêu nó. Nhưng rõ ràng, cô không sống chết hết mình vì công việc. Sự tương quan ở đây giống như việc bạn nghe một bản nhạc ưa thích. Nếu tự giác nghe, nó sẽ luôn thú vị hơn là tự gượng ép, đóng đinh mình vào giai điệu. Bởi vì cô sống bằng cảm xúc. Cô luôn sợ một ngày nào đó, cảm xúc sẽ rời bỏ mình. Khi đó, cô sẽ biết sống bằng gì?

Trong quá khứ, bản thân cô luôn nghĩ rằng, mình cần phải có một người đàn ông đi bên cạnh. Sự thật là đã có một cơ số đáng kể từng chết dí dưới chân cô. Nhưng cô không thích cuốn mình vào một tình yêu vớ vẩn. Cô đã từng lướt qua không ít mối tình (dĩ nhiên các anh chàng này đều được lựa chọn thông qua “học thuyết cái lưng”). Cũng từng khóc lóc khi chia tay, mất ngủ cả tuần đến thâm quầng đôi mắt. Và khi thức dậy vào một sáng tinh mơ đẹp trời, cô phát hiện ra, không có người yêu vào thời điểm hiện tại mới thật sự là điều tuyệt vời (hãy bỏ qua đoạn “bản thân cô cần người đàn ông đi bên cạnh” mà cô từng nói, vì đó đã là quá khứ). Cô vét hết số tiền trong tài khoản tiết kiệm, shopping cho mình hàng tá thứ quần áo từng ao ước bấy lâu. Rồi cô lại vét sạch số tiền còn lại, tự thưởng cho mình một chuyến du lịch để đánh dấu sự chấm dứt khoảng thời gian ngu ngốc, chán ngán cũ.

Cô, hiện tại độc thân và luôn kiêu hãnh. Cô tự cho mình cái quyền thức dậy vào giữa trưa và ăn sáng vào buổi chiều muộn. Cô đã từng trải qua nhiều thứ cảm xúc ẩm ương khi yêu. Và vì thế, cô nắm hết điều đó, vò nát và cho vào đĩa trứng ốp-la mà cô đã nhai ngấu nghiến cách đây vài tuần. Cô thích mỗi tối được ở một mình, đóng hết cửa sổ lại, bật một bản giao hưởng, đốt tinh dầu thơm lừng và tận hưởng sự tự do để ôm một cuốn sách được lựa chọn từ trên kệ. Thỉnh thoảng, cô mở Facebook dè bỉu nhìn dòng yêu thương của cặp đôi nào đó mới yêu. Hoặc cười nhếch khi vô tình chạm phải vài lời đay nghiến của một kẻ yêu đơn phương không được đáp lại. Và cô viết, viết những dòng có thể xem là lãng mạn, có thể xem là sến súa. Đôi khi phát ngôn vài câu cá tính trên mạng để mọi người nhìn vào và “à, ồ”, đây quả là cô gái vừa dịu dàng lại vừa cá tính. Thỉnh thoảng, cũng có vài kẻ vào nhắn tin nói cô thế này, thế nọ. Cô chẳng quan tâm. Nói chung là tùy, muốn nghĩ sao cũng được. Cô bất cần dư luận.

Và rồi không hiểu là số phận hay định mệnh đã sắp đặt mà cô đã gặp người đàn ông ấy. Vẫn với “học thuyết cái lưng”, cô say như điếu đổ với anh chàng mà cô chỉ vô tình gặp trong quán cà phê sau buổi lê la shopping một mình. Không có cái chạm mắt nào, cũng không có tia lửa điện xẹt nào chạy dọc sống lưng. Thế mà, cô vẫn cứ bị hút vào dáng người ngồi bên cạnh, cách chừng năm bước chân. Sau khi lén quan sát từ đầu đến gót chân anh chàng, cô cảm thấy không có lí do gì khiến bản thân bỏ lỡ qua một con mồi đáng yêu như vậy. Một phút ba mươi giây lướt qua, trong đầu cô ả tinh ranh bắt đầu vạch ra một kế hoạch cưa cẩm anh chàng như trong phim điện ảnh.

Ngay khi theo chân anh chàng lướt ra tận bãi giữ xe tầng hầm khu thương mại, cô giả vờ té ngã. Khi đàn ông thấy một cô nàng xinh đẹp té như thế sẽ không thể nào bỏ mặc được. Anh giúp cô đứng dậy, cầm giúp đống đồ lỉnh kỉnh bước vào thang máy. Vẻ mặt cô ra sức tươi cười như hoa, còn anh chàng thì không chút biến sắc. Điều đó càng làm cho cô gái tăng thêm cảm giác muốn chiếm hữu.

*

Đã một tuần kể từ ngày cô gặp anh chàng dễ thương nọ. Không có bất kỳ điều gì khác diễn ra. Anh chàng vẫn mất hút, mặc cho mảnh giấy cô lén nhét vào túi anh đã ghi rõ ràng số điện thoại của mình. Chẳng lẽ anh chàng đã không thấy mảnh giấy? Chẳng lẽ anh ta không quan tâm cô? Không thể thế được, cô luôn là mơ ước của nhiều người. Trong cuộc đời mình, cô chưa để ai thoát khỏi tay mình dễ dàng như vậy. Thế mà, lần này cô đã thất bại trong cuộc chinh phục một anh chàng.

Tít…tít…Tiếng tin nhắn điện thoại khiến cô khẽ giật mình giữa dòng suy nghĩ:

“Chào em, nếu anh không nhầm thì em chính là cô gái té ngã tuần trước mà anh đã gặp.”

 “Anh nhớ em khá rõ nhỉ?”

 “Trí nhớ anh chẳng tốt đâu. Do em ấn tượng quá thôi.”

 “Và cả xinh đẹp nữ. Đúng chứ?”

 “Wow, em thú vị đấy. Đúng, em còn xinh đẹp nữa. Vậy khi nào chúng ta lại có cơ hội gặp nhau đây?”

 “Em thường bận rộn cả tuần. Nhưng sẽ rảnh rỗi khi nào em muốn. Tùy người em hẹn gặp là ai.”

 “Em đang làm khó anh đấy à?”

 “Không hề nhé! Hẹn anh ngày mốt. Địa chỉ em sẽ nhắn sau.”

 “Ok”

*

Ngày hẹn hò luôn luôn đẹp. Nhất là khi đó là buổi đầu tiên được hẹn hò với đối tượng mà bạn đã “tia” từ trước. Cô - váy hoa, giày đế bằng xinh xắn. Rũ bỏ hết dáng vẻ của một cô nàng đỏng đảnh, dát đầy hàng hiệu trên người. Hôm nay cô rất xinh, rất mộc và rất…vintage. Đó có thể là chiến thuật để cô ghi điểm lần kế tiếp với anh chàng mà cô thích chăng? Chẳng ai có thể biết cô nghĩ gì trong đầu cả.

Anh - lịch lãm trong bộ áo shirt đóng thùng nghiêm chỉnh, tay xắn gọn gàng, còn khuy thì bỏ lửng ngay điểm chết. Anh tiến đến sát bên cô, thoang thoảng nhẹ nhàng, rất điềm đạm và trìu mến đưa tay vẫy về phía cô phục vụ đang chực chờ gần đó. Anh gọi một cà phê đen nóng, không đường. Còn cô thì ngớ ngẩn với thứ nước cam vắt chua đến nheo mắt đã trót gọi trước khi anh đến. Trong tư tưởng của cô, đó dường như là thứ nước uống dành cho các cô gái dịu dàng e ấp. Thứ thức uống trôi đến cổ họng cô gay gắt đến mức khiến cô chỉ muốn nôn nó ra ngay lập tức. Nhưng e là việc đó sẽ gây ấn tượng không hề tốt đẹp với đối tượng mà cô khó khăn lắm mới hẹn ra được. Nên cô bấm ngón tay nuốt xuống, cùng lúc nở ra một nụ cười tươi rói.

- Em có vẻ hiền hơn lần đầu anh gặp.

- Thế anh nghĩ em thế nào?

- Cá tính, nữ tính và đa tình.

Nói đến đó anh cười nheo mắt khiến trong lòng cô có một chút chệnh choạng không yên. Cái nụ cười này rõ ràng là rất quen, quen lắm mà cô chẳng tài nào nhớ nổi đã gặp ở đâu rồi.

- Thế kế tiếp anh muốn chúng ta làm gì?

- Ý em là lên giường?

Cô khẽ choáng thêm lần nữa. Rõ ràng anh chàng này chẳng phải là dân hiền lành như cô tưởng. Đối với cô, tình một đêm không phải là chuyện gì quá lớn lao, lạ lẫm. Nhưng giữa sự suy đoán của cô và thực tại về anh chàng này dường như hơi quá sức tưởng tượng.

- Anh nghĩ em là thứ con gái dễ dãi thế à? Thậm chí em còn chưa biết về anh nhiều nữa là.

- Ok. Em có thể gọi anh là Kyo, 30 tuổi, giám đốc của một công ty về truyền thông thuộc lĩnh vực sân khấu. Độc thân. Không ưa thích màu mè. Em đã hài lòng chưa?

- Còn hơi mập mờ nhưng chúng ta còn nhiều thời gian để tìm hiểu. Dường như mục đích chính của anh chỉ là muốn qua đêm với em?

Anh chàng bật cười, tỏ vẻ hài lòng như vừa lừa được ai đó vào tròng. Dáng vẻ anh lúc này có gì đó khiến cô hơi sờ sợ. Tuy nhiên, với bản năng của một cô nàng ưa mạo hiểm. Càng có vẻ mập mờ, cô càng bị cuốn hút, tò mò.

- Anh đùa đấy. Đừng nói với anh là em tin thật nhé?

Câu nói của anh khiến cô bớt run rẩy trong tâm trí phần nào. Rõ ràng, đây là người đàn ông đầu tiên trong đời khiến cô phải có cảm giác dè chừng trong mọi hành động.

Ánh ráng chiều dần xuống bên tách cà phê đã hết nhẵn, còn ly nước cam vẫn còn nguyên.

*

Vậy là kể từ lần đối mặt thứ hai đó, cô và Kyo hẹn hò thật. Cô cuốn lấy anh không rời, bỏ mặc tất cả chân lí mà bản thân mình đã tự đề ra. Cô biết bản thân đang đi ngược lại dần với cá tính của mình. Nhưng anh như chất gây nghiện khiến cô chẳng dứt ra được. Rồi chuyện gì đến cũng đến, cô qua đêm với anh một tháng sau đó.

Quả đắng chát mà cô nhận được, đó chính là sự lảng tránh từ Kyo sau đêm đó. Cô không hề gặp lại Kyo lần nào kể từ một tháng nay. Mặc dù đã gọi liên tục vào máy anh cả ngày lẫn đêm. Ban đầu, tiếng máy còn reo. Đến dần sau này, không còn tín hiệu. Cô bắt đầu phát điên. Phát điên vì bản thân mình từ trước đến nay chưa hề ngu ngốc đến vậy. Thế mà lần này cô đã để anh xỏ mũi dễ dàng chỉ vì sơ sẩy trong suy nghĩ. “Học thuyết cái lưng” của cô chưa bao giờ sai. Có thể lần sai đầu tiên này lại chính là lần sai thảm bại nhất trong đời cô.

Cô lao đầu đến nhà anh. Những người gần đó nói anh đã sang nước ngoài định cư cùng gia đình. Cô như cuồng, về nhà đập vỡ tất cả đồ đạc, xé nát các bức ảnh từng chụp cùng người đàn ông đó. Cô nghi kỵ, suy nghĩ lại mọi thứ và vẫn chẳng hiểu chuyện gì vừa xảy ra với cuộc đời mình.

Hai tháng trôi qua, gương mặt cô lúc này đã bớt đi phần cao ngạo. Cô lặng lẽ, đi làm rồi về nhà. Chẳng còn những buổi tiệc tùng thâu đêm. Chẳng còn hành động trầm trồ, cưa cẩm một người đàn ông sáng giá. Lúc này, cô sống lặng lẽ, co ro. Hình như cô yêu người đàn ông ấy thật. Đã nhiều tháng vùn vụt lướt, cô vẫn không thể vứt bỏ mọi thứ từ tên khốn nạn đó ra khỏi đầu. Cô từng cặp với biết bao gã trai và chỉ có cô vứt bỏ bọn họ chứ chưa rơi vào thế ngược lại. Thế nào mà lẽ đời lại đay nghiến cô đau xót đến vậy. Quá khứ cùng hiện tại đang dần đối lập nhau từng giây phút. Cô bước chân nặng nề ra khỏi thang máy. Có một lá thư được gài ngay chính cánh cửa nhà. Giác quan nhanh chóng trở nên linh hoạt, cô tháo lá thư ra xem. Bên trong chứa mảnh giấy với những dòng được đánh máy cẩn thận:

Gửi cô gái!

Hẳn là lúc này em vẫn đang rất căm phẫn, cũng như thắc mắc tại sao anh lại đối xử với em tệ bạc có phải không? Em hãy gượm đã, trước khi anh cho em biết lí do chính đáng là gì.

Em biết không, người đàn ông luôn muốn người phụ nữ nép mình vào họ. Em càng nhỏ bé, họ càng cảm thấy em cần được che chở. Cho dù người phụ nữ tài giỏi, bản lĩnh đến đâu, thì muôn đời vẫn luôn cần một người đàn ông để tựa vào. Em hiểu điều đó mà.

Em quá mạnh mẽ. Cá tính của em lấn át hết cảm xúc cần được chở che. Em đẹp, em quyến rũ, em cá tính và em độc thân. Tình yêu vào tay em cứ rơi vào rồi lại lướt qua. Không phải em không trân trọng, mà lý do chính là em đã làm lu mờ bản năng đàn ông muốn được che chở. Họ hụt hẫng, chới với và cảm giác mình nhỏ bé trước em. Rồi họ xa em. Lần lượt đến, lần lượt đi. Em có hiểu được điều đó?

Anh đã từng dõi theo em. Nhưng anh sẽ không bao giờ yêu em. Anh biết em toan tính gì. Anh biết em ngó nghiêng người đàn ông nào. Và anh cũng biết tham vọng của em. Phụ nữ tham vọng thì rất nhiều. Mà tham vọng chưa bao giờ là bến bờ của một tình yêu trọn vẹn. Vì vậy, anh sẽ không bao giờ yêu em. Kể cả đứng dưới vai trò tình nhân, anh cũng không cần. Cho dù em có là một thiên thần thì vẫn vậy. Em sẽ không bao giờ chạm được đến tim anh vì em quá toan tính. Ừ, không có gì đâu. Em có quyền mà. Vì em đẹp, đúng không?

Anh thường dùng từ “khốn” mỗi khi đề cập đến loại người đê hèn trong tình cảm.

Đối với anh nó nói về hai dạng người, một dạng “khốn” bẩm sinh còn một dạng tổn thương quá nặng rồi trở nên “khốn”. Suy cho cùng dạng người thứ hai là đáng thương nhất. Còn loại “khốn” bẩm sinh chính là cặn bã của xã hội.

Trên đời, em có thể có bất kỳ sai lầm nào nhưng chọn người yêu là một kẻ “khốn” bẩm sinh sẽ là sai lầm em hứng chịu nhiều nỗi đau nhất. Vì những kẻ đó chỉ xứng đáng được nhận một quả đấm, một cái tát chứ không phải là một tình yêu.

Những kẻ “khốn” bẩm sinh chúng không có lương tâm đâu em ạ. Mặc cho em tự dằn vặt, khóc lóc, đau khổ đến mức đất trời nứt toang ra thì bọn chúng cũng chỉ biết giương mắt nhìn em chết dần chết mòn trong cái huyệt mà bọn chúng sẽ là người ném nắm đất đầu tiên xuống để nhằm chôn lấp em vĩnh viễn.

Sau đó thì sao à? Chúng sẽ đi tìm con mồi khác, một con mồi cũng ngây ngô tin vào tình yêu như em.

Rồi sau cơn đau, em sẽ tỉnh táo và dần biến thành kẻ “khốn” loại hai đáng thương. Em sẽ chỉ biết chăm chăm vào vết thương cũ bỏ mặc hết mọi tình thương và cả tổn thương của người khác. Khi đó em sẽ vô tâm.

Khi nào còn những kẻ “khốn” bẩm sinh thì khi đó cuộc đời này vẫn còn nhiều vết loang lổ không gì lấp nổi. Bọn khốn thì luôn xuất hiện trong từng nơi chốn yêu thương trong lành.

 

*P/s: Chắc cô vẫn còn nhớ một cậu bạn trai cũ có tên là Naoko chứ nhỉ? Cậu bạn trai từng bị cô ruồng bỏ để rồi lao đầu xuống từ sân thượng của một khu Trung Tâm Thương Mại đấy. Cô đừng giả vờ, tôi tin là cô còn nhớ. Chàng trai mà cô đã vứt bỏ ấy, chính là anh trai tôi. Giờ thì cô đã hiểu ra vấn đề rồi chứ?

Kyo

Đọc đến dòng cuối cùng, cô gục xuống và bắt đầu nức nở. Đôi khi trong đời, phụ nữ thông minh thường tự trở nên ngu ngốc lúc nào không hay.

Đầu cô lúc này vẫn ong lên, không phải vì những tổn thương mà Kyo đã gây ra mà bởi vì một tiếng khóc trẻ con đang bật dậy trong tiềm thức sâu thẳm. Tiếng khóc rất ồn ào, chói tai và ám ảnh…

Thông tin tác phẩm:

Truyện ngắn “Học Thuyết Của Thiên Thần” được trích từ tác phẩm văn học “Tranh Tối Mà Yêu” của nhà văn Ray Đoàn Huy, phát hành năm 2015 bởi Huy Hoàng Book.

“Tranh Tối Mà Yêu” là quyển sách được chính tác giả cảnh báo không dành cho người cô đơn và thất tình. Bởi đây không phải là những câu chuyện tình yêu ngọt ngào màu hồng, mà trái lại nó sẽ bóc tách nhiều khía cạnh tối ẩn sâu bên trong những mối quan hệ lãng mạn khiến người đọc có thể bị sốc với mỗi diễn biến từ các nhân vật.

Như ca sĩ - nhạc sĩ - nhà văn Hamlet Trương chia sẻ: “Khi đọc cuốn sách này, bạn chỉ cần khóa cửa phòng, mở cửa lòng, và để tác giả mang bạn đi cùng đến thế giới tuyệt đẹp đầy say mê của tác giả.” 

Post Top Ad

Your Ad Spot

Trang